Tôi vẫn luôn tin rằng mỗi người sinh ra trên cõi đời này đều
mang một hay một vài sứ mệnh nào đó. Có sứ mệnh đến với ta và đi suốt cuộc đời
ta, có sứ mệnh chỉ đến với ta trong một không gian và thời gian nhất định.
Bởi vậy, tôi tin là 4 năm qua, Sứ mệnh của anh là hỗ trợ
quan hệ lao động ở Việt Nam. Sứ mệnh đó đã đưa anh đến đất nước này, đưa anh đến
với chúng tôi, hòa vào chúng tôi để thành chúng ta, thành cái nhóm nhỏ gồm những
người mang trong mình tâm huyết làm một cái gì đó cho việc phát triển quan hệ
lao động ở một đất nước, nơi mà bản thân khái niệm quan hệ lao động còn được
coi là một khái niệm mới – mới đến nỗi đối với nhiều người nó dường như chỉ mới
xuất hiện trên thế gian này như cái iphone vậy.
Cách đây 4 năm anh đến Việt Nam bắt đầu làm việc và cũng là
để bắt đầu Dự án. Ít người biết rằng đó là thời điểm khó khăn như thế nào đối với
công việc chung cũng như đối với công việc của cá nhân tôi. Nhưng thôi, tôi sẽ
không kể lại những khó khăn thuở đó, mà chỉ muốn nói rằng cái sự đến của anh
cũng như của Dự án nó có ý nghĩa như thế nào.
Tôi cũng sẽ không kể ra đây rằng anh đã làm những gì trong 4
năm ở Việt Nam, bởi tôi không muốn biến mấy dòng tâm sự này thành một bản báo
cáo thành tích của anh, mà tôi chỉ muốn nói rằng với tư cách là một người làm
việc gần gũi với anh, tôi luôn cảm nhận được một cái Hồn trong những việc anh
làm. Cái Hồn đó là cái gì tôi cũng không cắt nghĩa được, có thể đó là sự đam mê, có thể đó là sự
cống hiến, có thể đó là chút “máu” chuyên môn nghề nghiệp, có thể đó là tình cảm
của anh dành cho những bạn bè, đồng nghiệp Việt Nam, đặc biệt là những người
lao động Việt Nam mà tôi biết anh luôn có xu hướng muốn bênh vực cho họ. Chỉ biết
rằng tất cả những cái đó đã làm nên một tác phong làm việc rất “Youngmo” trong
con mắt bạn bè, đồng nghiệp Việt Nam.
Chính cái Hồn mà anh thể hiện trong công việc cũng như trong
ứng xử hàng ngày đã xóa đi mọi ranh giới hữu hình cũng như vô hình để làm cho
anh trở thành một người bạn gần gũi với tất cả mọi người, từ những vị quan chức
đáng kính cho đến những nhân viên bình thường nhất.
Youngmo ơi, nếu như 4 năm qua, cái Hồn mà anh thổi vào công
việc đã cuốn hút tất cả chúng tôi đắm mình vào công việc bao nhiêu thì hôm nay,
chính cái Hồn đó sẽ làm cho tất cả chúng tôi cảm thấy khó khăn bấy nhiêu khi phải
nói lời chia tay với anh. Mặc dù anh vẫn chưa rời Việt Nam, nhưng tôi đã cảm thấy
một sự hẫng hụt – hẫng hụt trong công việc chung cũng như trong tình cảm riêng
tư.
Nhưng, sự đến rồi đi có lẽ đó là quy luật của Tạo hóa. Sứ mệnh
đã mang anh đến đây và nay có thể anh lại phải đến miền đất mới với một sứ mệnh
mới. Tôi tin rằng với “Youngmo Style”, anh sẽ thành công trên cương vị mới.
Mãi mãi trân trọng và quý mến anh – một người bạn, một người
đồng nghiệp nghĩa tình. Luôn cầu mong cho anh và gia đình được hạnh phúc, an
lành.
Cường IR