Trước hết xin nhạc sỹ Trịnh Công Sơn xá tội cho tôi vì tôi
đã xuyên tạc lời bài hát của ông từ "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui"
thành "Mỗi ngày tôi chọn một niềm Ngu". Nhưng quả thực là đối với
tôi, mỗi một khi tự ngộ ra là mình ngu là một lần tôi cảm thấy vui.
Con người ai chẳng có lúc khôn, lúc dại. Tôi cứ tạm cho là
một nửa những thứ mình làm trên đời này là khôn, còn nửa còn lại là dại. Mà
"dại" đấy là nói cho nó văn vẻ thôi, nhiều khi nghe nó có vẻ trẻ con
lắm. Thế nên tôi cứ gọi là "ngu" cho nó dễ hiểu.
Tạo hóa ban cho con người cái khả năng để mà ngu, nhưng
nhiều khi lại "quên" không ban cho người ta cái khả năng nhận ra cái
ngu của mình. Thế nên nhiều người cứ bị chìm đắm mãi trong cái bể ngu. Nghĩ vậy
nên khi nhận ra là mình ngu thì tôi đã thấy mình được may mắn lắm rồi.
Có những lời mình nói ra sao này nghĩ lại thấy mình không
nên nói như vậy, hay là không nên nói lúc đó, hay là không nên nói ra đối với
người đó. Tất cả những cái đó tôi gọi là cái ngu của mình trong lời nói.
Có những hành vi hay việc làm mà mình sau này ngẫm lại thấy
không nên tý nào vì hoặc là việc làm đó là sai, hoặc là việc làm đó không sai
nhưng không nên làm trong bối cảnh đó. Tất cả những cái đó tôi gọi là cái ngu
của mình trong hành động.
Lại còn có cả những ý nghĩ (mới chỉ là ý nghĩ thôi) mà sau
này nghĩ lại thấy mình nghĩ như vậy là không phải. Đó có thể là ý tưởng mà mình
cho là tốt đẹp, nhưng xét cho cùng thì thấy nó viển vông, ảo tưởng. Có những ý
nghĩ có vẻ như rất bình thường, sau này nghĩ lại thấy nó chứa đựng những cảm
xúc tự ái, những cái "tôi" trong đó nhiều quá. Những suy nghĩ vớ vẩn
thì nhiều lắm, kể ra không hết được. Tất cả những thứ đó tôi gọi là cái ngu của
mình trong suy nghĩ.
Mỗi một lần ngộ ra là mình ngu, dù là ngu trong lời nói,
trong hành động hay trong ý nghĩ, thì tự nhiên thấy vui lắm. Vui vì biết ngu để
mà tránh, để mà tu rèn. Thế nên mỗi ngày chỉ mong có được một niềm...Ngu là như
vậy.
Viết đến đây tự nhiên lại nghe văng vẳng sâu bên trong mình
câu hát.."Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui"...Vâng, tôi đang vui biết
bao vì mỗi ngày lại ngộ ra thêm là mình còn ngu nhiều lắm.
Mạnh Cường Lotus
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét